Vợ diễn kịch để đổ lỗi cho tôi
Nghi ngờ Ngọc ngoai tinh, vì quá giận dữ tôi đã vung tay tát Ngọc. Khi nhận thức được điều mình đã làm, tôi sững người bàng hoàng.
Sau cái tát của tôi, Ngọc vào phòng ngủ, chốt cửa trong và thề rằng cả đời này sẽ không tha thứ cho người chồng vũ phu là tôi. Phản ứng này của cô khiến tôi vô cùng hối hận và tin rằng chuyện mình nghi ngờ vợ có nhân tình thật ngớ ngẩn. Cho tới mãi sau này tôi mới biết, đó chỉ là màn kịch mà cô ta tự dựng lên…
Tôi và Ngọc ngủ riêng đã hai tuần nay. Hàng ngày, hai vợ chồng vẫn cùng nhau ăn cơm, sau bữa tối thì cùng nhau ngồi xem một bộ phim rồi bình luận nhưng đến giờ ngủ thì lại phòng ai người nấy về. Việc ngủ riêng này là do tôi đề nghị sau khi phát hiện ra chuyện ngoại tình của Ngọc.
Cuộc hôn nhân của tôi tới nay mới được ba năm mà đã trải qua đủ mọi sóng gió. Chúng tôi vẫn chưa có con. Thực ra, Ngọc rất muốn được làm mẹ. Cô muốn mang thai ngay sau khi cưới nhưng ông trời không chiều lòng người, bao nhiêu ngày tháng đã qua nhưng vợ tôi chưa một lần có tin vui. Sau khi đi khám, bác sĩ cho biết, vấn đề đến từ Ngọc. Bởi vậy, tôi đã nhiều lần động viên Ngọc nên chữa trị cẩn thận, chỉ cần kiên trì thì ắt sẽ có kết quả nhưng cô không nghe, cho rằng mình hoàn toàn bình thường, những chẩn đoán kia đều là sai.
Không muốn vợ mình căng thẳng, áp lực, tôi không ép thêm, cũng tuyệt đối không nhắc tới chuyện con cái. Dù vậy, tôi biết Ngọc vẫn buồn nhiều. Thế nên, khi cô nói muốn tham gia một lớp khiêu vũ vào buổi tối, tôi lập tức đồng ý, còn nói lời khích lệ, khuyên vợ nên hoạt động nhiều để vui vẻ, khỏe mạnh hơn. Chẳng ngờ, đây lại là khởi nguồn cho mọi rắc rối, cãi vã trong gia đình tôi.
Vợ tôi làm công việc bàn giấy trong một công ty nhỏ, khá nhàn nhã và thoải mái thời gian. Mới đầu khi đi học nhảy, cô thường chu đáo chuẩn bị sẵn bữa ăn tối cho tôi rồi mới đi nhưng về sau, Ngọc dường như quên mất chuyện mình là phụ nữ đã có chồng. Lớp học 8h tối mới bắt đầu nhưng cô thường đi từ 6h chiều và trở về vào lúc 11h đêm, muộn hơn một tiếng đồng hồ so với giờ tan lớp. Mọi việc trong nhà từ khi vợ đi học đều do tôi làm hết: lau dọn, quét tước, giặt giũ quần áo…
Dù vậy, vì thấy vợ mình vui vẻ, không còn ủ ê tâm sự như trước đó nên tôi cũng không lấy làm phiền lòng. Cho đến một hôm, khi tôi đi đổ rác thì gặp bà hàng xóm ở đầu ngõ. Bà ấy mách có tối đã thấy vợ tôi đứng ôm hôn một người đàn ông khác ngay trước cổng nhà. “Mới đầu tôi tưởng mình nhìn nhầm nên mới đến gần để xác minh. Chẳng ngờ đúng là chị ấy nhà anh. Nếu không chắc chắn thì không đời nào tôi dám nói với anh thế này”, bà hàng xóm thì thào.
Nghe xong những lời ấy, tôi phải vờ tươi cười gạt đi rồi cố bình thản bước về nhà. Đóng cửa cổng, tôi thấy rõ cả người mình đang run lên vì tức giận. Chuyện bồ bịch này nọ ở lớp học nhảy tôi đã đọc được nhiều trên báo nhưng chẳng ngờ có ngày nó lại rơi đúng vào mình. Dù vậy, tôi vẫn tự trấn an mình rằng rất có thể người hàng xóm đã nhìn nhầm, vợ tôi không đời nào lại làm chuyện có lỗi với tôi như vậy.
Từ khi yêu nhau đến lúc cưới, chưa bao giờ tôi kiểm tra điện thoại của vợ. Đó là khoảng riêng tư của Ngọc và tôi tôn trọng nó. Thế nên tới giờ, khi nghi ngờ vợ ngoại tình, tôi vẫn không thể nào động tới điện thoại của cô ấy. Cứ nghĩ đến việc đọc trộm tin nhắn của vợ, tôi lại thấy mặt mình nóng ran, hệt như bản thân đã làm việc gì đó sai trái. Vì sĩ diện quá lớn, tôi cũng không tìm đến lớp học nhảy của Ngọc để kiểm tra nên chỉ biết ôm mối dày vò trong lòng và âm thầm quan sát vợ khi cô ấy ở nhà.
Có một điều lớn nhất khiến tôi tin rằng Ngọc quả thực đã ngoại tình là chuyện chăn gối của chúng tôi không còn mặn nồng như trước. Ngọc luôn lấy lí do mệt rồi quay lưng về phía tôi ngủ mất. Nếu tôi cố vuốt ve, cô ấy cũng khó chịu gạt tay ra. Nếu tôi cố hơn nữa, cô ấy sẽ để mặc tôi khiến nhiều lúc tôi cảm giác mình đang gần gũi một người xa lạ. Tình trạng này kéo dài tới mấy tháng trời khiến tôi bức bối cả về tinh thần lẫn thể chất. Thế nên, vào một đêm Ngọc đi tới hơn 1h sáng mới về, tôi đã giận dữ quát tháo, hỏi cô bận gì mà đi biền biệt suốt ngày.
Tôi cũng dùng lời lẽ không hay với vợ mình khi đề cập đến chuyện cô ngoại tình. Đáp lại, Ngọc cũng lớn tiếng:“Đúng rồi. Tôi có người khác nên mới bận tới mức đi đêm về hôm”. Không kiềm chế được cảm xúc, tôi vung tay tát vợ. Khi nhìn thấy hình năm ngón tay in hằn đỏ lừ trên má Ngọc, tôi mới giật mình tỉnh táo trở lại nhưng tất cả đã muộn. Cái tát giận dữ ấy đã khiến mối quan hệ giữa vợ chồng tôi trở nên tồi tệ.“Anh thử nghĩ xem. Người như tôi có thể ngoại tình không?…”, Ngọc nói trong tiếng nức nở rồi đóng sập cửa phòng ngủ lại. Tôi buông thõng hai tay, đứng như trời trồng trong phòng khách mà không biết phải làm sao.
Ngày hôm sau, Ngọc dọn đồ về nhà mẹ đẻ. Cô từ chối mọi cuộc gọi, cũng không đáp lại hàng loạt những tin nhắn xin lỗi của tôi. Thực tình, tôi rất ân hận vì đã tát vợ, thật không đáng mặt thằng dan ong như lời vợ tôi nói lúc đó. Chuyện Ngọc ngoại tình chỉ là do tôi nghi ngờ, tôi chẳng hề có bằng chứng nào để khẳng định điều đó mà lại ra tay đánh vợ. Nghĩ đi nghĩ lại, tôi càng thêm ân hận. Cuối cùng, nhờ có mẹ vợ giúp đỡ, tôi gặp được Ngọc. Sau khi trò chuyện, Ngọc đồng ý trở về nhà nếu từ nay về sau, tôi không can thiệp vào chuyện của cô ấy nữa. Tôi lập tức gật đầu, chỉ sợ vợ mình thay đổi ý định. Cái tát đổi lấy “tự do”, lúc đó tôi không biết chính mình đã tạo cơ hội cho vợ ngoại tình thực sự…