Chồng muốn “thân ai nấy lo” khi tôi bệnh nặng
Tôi chưa bao giờ đòi anh đưa tiền, anh đưa bao nhiêu tôi nhận bấy nhiêu. Tôi không để gia đình và anh thiếu hay suy nghĩ về tiền bạc. Anh có thể để tôi đi làm hơn 30 km, còn anh chỉ đi 2 km, vợ chồng ở nhà thuê, vì anh nghe ba mẹ nói ở thành phố sẽ tốt cho con cái sau này hơn. Tôi chỉ bắt đầu suy nghĩ từ một lần thay đổi công việc, lương rất thấp và bị bệnh. Tôi thèm ăn bát phở, nhờ chồng đi mua. Khi đó, có mẹ chồng và mẹ tôi, anh không chịu đi mua và nói làm không có tiền thì đừng ăn ở ngoài mặc dù khi tôi làm được thì vợ chồng thường xuyên ăn ngoài.
Mẹ tôi phải nói thì anh mới đi mua, lúc mua về anh để ở bàn và nói “Ăn đi”, tôi rất buồn nhưng cũng bỏ qua. Mẹ tôi nói nếu tôi không làm ra tiền chắc không sống nổi. Khoảng nửa năm nay, anh không đưa tiền nữa và hàng tháng tôi còn phải đưa thêm tiền cho anh xài. Tuy nhiên, giờ tôi bệnh rất nặng không biết sống được bao lâu, đề nghị anh đóng góp tiền nuôi con cũng như sinh hoạt gia đình anh lại la chửi, nói tôi tiền ai nấy xài.
Tôi vừa buồn vì bệnh, vừa hoang mang không biết chồng có yêu thương mình không. Tôi không cần chồng phải làm nhiều tiền, đưa mình tiền nhưng giá như anh đừng nói như vậy có phải đỡ tổn thương không. Khi vợ khó khăn bệnh tật anh có thể nói lo cho tôi và đừng quan niệm “thân ai nấy lo”. Mong các bạn chia sẻ tam su cùng tôi.